Site icon MUC News

Tôi trầm cảm vì mẹ chồng xách đồ từ quê lên… cùng ở cữ

Mẹ chồng lên chăm tôi ở cữ nhưng tôi phải hầu ngược lại bà (Ảnh: Dân Trí)

Không bị trầm cảm sau sinh; nhưng tôi thực sự khổ tâm vì phải ở cữ chung với mẹ chồng – người khiến cuộc sống sau sinh của tôi trở nên ngột ngạt.

Giấc mơ ở cữ “5 sao” tan vỡ khi mẹ chồng xuất hiện

Lúc chuẩn bị kết hôn, tôi từng mường tượng cảnh sinh con trong hạnh phúc: được về ngoại chăm sóc, chồng nấu ăn, lo từng bữa cơm cữ. Nhưng tất cả chỉ là giấc mơ đẹp. Sau khi sinh, con tôi quấy khóc suốt, còn chồng thì kiệt sức vì phải thức khuya giúp vợ.
Khi không thể cáng đáng nổi, anh quyết định mời mẹ từ quê lên “phụ giúp”. Ban đầu, mẹ chồng từ chối, nhưng khi được hứa trả 5 triệu đồng mỗi tháng, bà lập tức gật đầu. Tôi hơi ngạc nhiên nhưng vẫn cố vui vẻ đón tiếp.
Những ngày đầu, mọi chuyện có vẻ ổn. Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau, tôi nhận ra cuộc sống trong căn nhà trọ chật hẹp hơn 20m² trở nên bức bối. Mẹ chồng tôi bừa bãi, kém sạch sẽ và thích làm mọi thứ theo ý mình.

Sống chung với mẹ chồng: Căng thẳng hơn cả trông con nhỏ

Ban ngày, bà ngủ muộn, không giúp việc nhà. Khi tỉnh dậy mẹ chồng vừa ăn vừa xem tivi ầm ĩ, mặc lời nhắc nhở vì sợ cháu giật mình. Bà còn mang cơm, cháo, bún chả lên giường ăn rồi ngủ luôn, khiến chăn gối bẩn thỉu.
Tôi nhẹ nhàng góp ý thì bị phớt lờ, thậm chí bà mách con trai rằng “con dâu hỗn”. Mọi thứ trong nhà đều trở nên lộn xộn; từ chuyện giặt đồ chung đến việc bà cãi vã với hàng xóm.
Tệ hơn, mẹ chồng không hề trông cháu hay nấu nướng, dù nhận tiền phụ giúp. Chồng tôi dần hối hận vì quyết định gọi mẹ lên; còn tôi thì phải chịu đựng không khí ngột ngạt mỗi ngày.
Hơn một tháng trôi qua, tôi nhận ra mình không bị trầm cảm sau sinh, mà là vì… sống cùng mẹ chồng. Giờ; chúng tôi chỉ biết tự an ủi rằng, giai đoạn này rồi cũng sẽ qua – khi mẹ chịu về quê, và cuộc sống lại yên bình như trước.

Theo: Dân Trí