22 tuổi học lại lớp 6: Câu chuyện của cô gái trẻ Huỳnh Lê Như Quỳnh ở TP.HCM không chỉ là nỗ lực đi tìm tri thức; mà còn là minh chứng sống động cho ý chí vượt lên số phận.

Cô gái 22 tuổi học lại lớp 6 giữa nhiều mặc cảm

Mỗi buổi học ở Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – Giáo dục thường xuyên quận 6, TP.HCM, Như Quỳnh xuất hiện trong bộ đồng phục giản dị, lặng lẽ bước vào lớp. Giữa hơn 40 học sinh lớp 6; cô là người “khác biệt” nhất bởi ngoại hình trưởng thành và đôi mắt trĩu nặng lo âu.

Ở tuổi mà nhiều bạn cùng trang lứa đã cầm trong tay tấm bằng cử nhân; Quỳnh vẫn miệt mài giải những bài toán cơ bản bỏ dở từ 10 năm trước. Cô thú nhận từng e ngại ánh nhìn của mọi người; sợ bị bạn bè chọc ghẹo hay không đủ khả năng theo kịp bài vở.

Nhưng khát vọng học tập đã thắng nỗi sợ. “Em yêu con chữ, yêu giấc mơ của mình. Dù phải cực hơn; em vẫn quyết đi học để sau này thi đại học trước 30 tuổi” Quỳnh chia sẻ.

Giữa những đêm thức khuya giải toán; đôi mắt thâm quầng và nụ cười hiếm hoi của cô gái trẻ như nói thay cho sự bền bỉ. Với Quỳnh, việc trở lại lớp học không chỉ để trau dồi kiến thức; mà còn để chứng minh cho chính mình: chưa bao giờ là quá muộn để bắt đầu.

Tuổi thơ cơ cực của cô gái 22 tuổi học lại lớp 6

Quỳnh sinh ra trong cảnh thiếu vắng tình cha; mẹ đi bước nữa, tuổi thơ gắn liền với bà ngoại trong căn trọ chật hẹp. Mỗi ngày, hai bà cháu rong ruổi khắp các con hẻm để bán vé số, nhặt ve chai; đổi lấy miếng cơm manh áo.

Trong gian khó, bà ngoại luôn khao khát cháu được đến trường. Dù mưu sinh vất vả, Quỳnh vẫn từng theo học bổ túc ban đêm. Nhưng biến cố ập đến khi bà bị tai biến, liệt nửa người. Gánh nặng mưu sinh đặt lên vai cô bé mới 11 tuổi. Từ đó, chuyện học đành dở dang.

Quỳnh bươn chải đủ nghề: phụ quán ăn, rửa chén, đứng quầy gà rán, bán bánh xèo. Mỗi tháng chỉ kiếm được vài triệu đồng nhưng vẫn gửi một phần vào chùa để bà có thuốc thang. Khi bà qua đời, cô được chị họ cưu mang, dạy lại từng nét chữ và bài toán cơ bản.

Những năm tháng ấy đã rèn cho Quỳnh nghị lực thép. Thiếu thốn tình thân, thiếu điều kiện; nhưng cô học cách kiên cường đứng vững và nuôi dưỡng ước mơ học tập.

Hành trình đi tìm giấc mơ đại học của cô gái 22 tuổi học lại lớp 6

Bước sang tuổi trưởng thành, Quỳnh lao vào đủ công việc để tự lo cuộc sống. Nhờ tính siêng năng và khả năng giao tiếp; cô dần có thu nhập ổn định từ những công việc bán hàng, tiếp thị sản phẩm. Song, trong sâu thẳm, giấc mơ đi học chưa bao giờ tắt.

Quỳnh quyết định dừng lại công việc chính, chấp nhận khó khăn để quay về trường lớp. Cô thẳng thắn đối diện với mọi kịch bản; kể cả phải làm thuê nhiều hơn hay chấp nhận công việc tay chân để có tiền đóng học phí.

“Em chỉ mong được học hành tử tế. Đại học trước tuổi 30 không chỉ là mục tiêu mà còn là giấc mơ lớn nhất đời em”, cô gái bày tỏ.

Hành trình của Quỳnh là lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng con chữ có thể dang dở; nhưng tri thức và ước mơ thì không bao giờ muộn. Trong đôi mắt giàu nghị lực ấy; ánh lên niềm tin rằng sự học chính là con đường duy nhất để thoát khỏi bóng tối cơ cực, mở ra tương lai mới.

Theo:Tuổi Trẻ