Nhiều vụ chặn đường, phong tỏa công trình xảy ra tại Trung Quốc giữa tháng 12 khi công nhân không được trả lương, buộc phải tự bảo vệ quyền lợi.
- “Quái xế” Lào Cai: 28 thanh thiếu niên bị xử phạt, đi lao động công ích
- Nga bàn giao Tu-160M: Hồi sinh “quái vật” siêu thanh sau 30 năm đóng cửa
- Những đứa trẻ nhớ tiền kiếp và bài học lớn cho giáo dục hiện đại
Chặn đường, đốt pháo: Những hình thức phản kháng bất đắc dĩ
Ngày 15/12, tại thành phố Bách Sắc (Baise), tỉnh Quảng Tây; công nhân đã chặn cao tốc Lewang để yêu cầu doanh nghiệp thanh toán tiền lương bị nợ. Một số hình ảnh lan truyền; cho thấy người lao động sử dụng các biện pháp gây chú ý mạnh nhằm buộc đối phương đối thoại.
Theo các nhà quan sát, đây không phải là hành động bộc phát mà là hệ quả của quá trình chờ đợi kéo dài. Khi các kênh khiếu nại thông thường không mang lại kết quả, người lao động buộc phải đưa tranh chấp ra không gian công cộng.
Khi tiền lương không còn là nghĩa vụ “bắt buộc” tại Trung Quốc
Chuỗi vụ việc từ Bắc Kinh đến các tỉnh cho thấy một thực tế đáng lo ngại: tiền lương ; quyền lợi cơ bản nhất – đang bị kéo dài vô thời hạn. Với doanh nghiệp, đó là vấn đề dòng tiền. Nhưng với công nhân, đó là ranh giới giữa duy trì cuộc sống và sụp đổ hoàn toàn.
Không có lương, mọi chi phí sinh tồn lập tức dồn lại: ăn uống, nhà ở, thuốc men, học phí cho con cái. Người lao động không có khả năng chờ đợi những lời hứa mơ hồ. Vì thế, họ xuống đường không phải để gây rối, mà để bảo vệ sự tồn tại của chính mình.
Khi những cảnh tượng chặn cao tốc hay phong tỏa công trình lặp đi lặp lại và dần trở nên “bình thường”, xã hội đang phát đi một tín hiệu nguy hiểm: quyền lợi cơ bản chỉ được lắng nghe khi con người sẵn sàng đánh đổi an toàn cá nhân. Điều này cho thấy khủng hoảng không còn giới hạn trong phạm vi kinh tế, mà đã lan sang nền tảng ổn định xã hội.
Tổng hợp