Có những người dù bị tật nguyền nhưng đã vượt lên số phận trở thành huyền thoại bất hủ. Dàn nhạc phụ nữ mù của Ai Cập là một trong những nhóm nhạc truyền cảm hứng như vậy. 

Trong làng nhạc thế giới, Beethoven là một cái tên mà ngay cả một người không rành về âm nhạc cũng đã từng nghe đến. Câu chuyện vượt qua chứng điếc để trở thành một nhà soạn nhạc vĩ đại của ông đã truyền cảm hứng; và là lời nhắc nhở rằng không có gì cản trở khả năng và mong muốn của chúng ta ngoại trừ suy nghĩ của chính chúng ta. Giống như Beethoven, dàn nhạc phụ nữ mù này hiện đang cống hiến cho thế giới thông qua âm nhạc và những câu chuyện của họ.

Lịch sử dàn nhạc những người phụ nữ mù của Ai Cập

Al Nour Wal Amal, khi được dịch sang tiếng Anh, có nghĩa là ánh sáng và hy vọng; và họ thực sự là niềm hy vọng cho những người khuyết tật về thị giác, đặc biệt là trẻ em gái. Được thành lập bởi Istiklal Radi quá cố vào năm 1961, viện dựa trên lợi ích học thuật nhằm giới thiệu những người phụ nữ mù với thế giới âm nhạc; và giúp họ chữa bệnh cho bản thân và những người khác thông qua tài năng của họ. 

Cựu Chủ tịch Học viện Nghệ thuật Ai Cập, Bộ Văn hóa, và nguyên Hiệu trưởng Nhạc viện Cairo, Tiến sĩ Samha El Kholy cũng đã hỗ trợ trong nỗ lực này. Người sáng lập quá cố luôn muốn tạo một lối đi cho những cô gái khiếm thị không chỉ thể hiện cảm xúc mà còn thể hiện kỹ năng của họ.

Al Nour Wal Amal
Được thành lập bởi Istiklal Radi quá cố vào năm 1961, viện dựa trên lợi ích học thuật nhằm giới thiệu những người phụ nữ khiếm thị đến với thế giới âm nhạc và giúp họ chữa bệnh cho bản thân và những người khác thông qua tài năng của họ. Từ việc này, dàn nhạc phụ nữ mù mọc lên (ảnh: alnourwalamalorchestra.com).

Học tại Học viện âm nhạc

Học viện âm nhạc mang đến cho các cô gái cơ hội đạt được 2 bằng cấp. Vào buổi sáng, các cô gái học văn hóa; và vào buổi chiều, họ được dạy một nhạc cụ đặc biệt của dàn nhạc. Với sự giúp đỡ của các giáo sư có trình độ và tay nghề cao từ Nhạc viện Cairo, Cao đẳng Sư phạm Âm nhạc thuộc Đại học Helwan; và Dàn nhạc Giao hưởng Cairo, học sinh được dạy về hòa âm, chữ nổi Braille, solfege và luyện tai.

Một trong những phần khó nhất của người khiếm thị là mỗi bản nhạc mà học sinh thực hành phải học thuộc lòng. Vì việc đọc chữ nổi Braille sẽ khiến việc chơi nhạc cụ trở nên khó khăn nếu không muốn nói là không thể. Thử thách này cuối cùng các học sinh đã vượt qua trong kỳ thi hàng năm; đảm bảo cho việc họ đã nắm vững các khái niệm.

COVID-19 và dàn nhạc phụ nữ mù

Hiện nay, các nhóm nhạc thính phòng bao gồm các nhạc sĩ thuộc thế hệ thứ tư đã từng biểu diễn ở nhiều nơi như: Áo, Canada, Hy Lạp, Nhật Bản, Anh và Tây Ban Nha. Mỗi nghệ sĩ có các nhạc cụ đặc biệt để chơi và các bản nhạc chữ nổi mà họ đã thuộc lòng. 

Với cảnh báo coronavirus và các đợt đóng cửa sau đó, Ai Cập đã áp đặt các quy tắc rất nghiêm ngặt liên quan đến các tiêu chuẩn; và tất cả các hoạt động văn hóa đã bị hủy bỏ. Kể từ đó, các nghệ sĩ đã bị hạn chế tại nhà; niềm đam mê trở thành vượt quá tầm với.

Al_Nour_Wal_Amal_2
Hiện nay, các dàn nhạc thính phòng gồm các nhạc công đời thứ tư đã đi biểu diễn ở nhiều nơi ( ảnh: alnourwalamalorchestra.com).

Việc nhóm bị hủy bỏ các buổi biểu diễn và không tập luyện trong nhiều tháng là một trở ngại. Bị khiếm thị, là phụ nữ và từ một quốc gia bảo thủ đều là những rào cản với nhóm. Tuy nhiên, những nghệ sĩ này đã dạy chúng tôi giá trị của sự kiên trì và cống hiến; khi họ mang đến một buổi biểu diễn hoàn hảo tại Cung điện Manasterly ở Cairo chỉ với 3 tuần luyện tập.

Âm nhạc và nghệ thuật vượt biên giới

Nhóm nhạc cùng với người chỉ huy của họ (không phải là người khiếm thị) đã thực hiện tất cả các biện pháp phòng ngừa cần thiết như giãn cách và đeo khẩu trang. Họ chơi thật tuyệt; và bạn nhận ra rằng âm nhạc và nghệ thuật thực sự vượt qua biên giới và các khía cạnh vật lý như thị giác và âm thanh. Nếu đã bỏ lỡ buổi nghe trực tiếp của nhóm hoặc bạn muốn chứng kiến ​​một điều kỳ diệu; bạn luôn có thể xem trang web của họ và thưởng thức một số video họ biểu diễn.

Theo Vision Times

Xem thêm: