Nặng chìm xuống đáy, nhẹ nổi lên mặt nước, một niệm thiện và một niệm ác khác nhau một trời một vực. Đức Phật thần thông quảng đại, nhưng lòng từ bi chỉ có thể độ người có đức.
Xin kể một câu chuyện xưa của Đức Phật, đó là vào thời Đức Phật phổ độ chúng sinh.
Lời cầu cứu Đức Phật vang lên từ địa ngục
Một hôm, Đức Phật đang đi trên đường bỗng nghe thấy một giọng nói đáng thương và đau khổ văng vẳng: “Đức Phật từ bi, xin Ngài hãy cứu giúp con một lần nữa”. Âm thanh này nghe có vẻ quen thuộc quá! Đức Phật nhìn về phía âm thanh phát ra, hoá ra âm thanh đó đến từ địa ngục sâu thẳm.
Đức Phật vừa nhìn đã biết tiếng kêu cứu quen thuộc hóa ra là của một trong những đệ tử cũ của Ngài tên là Đề Đạt Đa. Thấy Đức Phật đang ở trên cao nhìn mình, anh ta mừng rỡ như thực sự nhìn thấy vị cứu tinh.
Đề Đạt Đa vội vàng nói với Đức Phật ở phía trên: “Đức Phật từ bi, xin hãy cứu con một lần nữa. Con nhất định sẽ sửa chữa lỗi lầm của mình và không vi phạm lời dạy của Ngài nữa. Con sẽ theo Ngài tu hành ngoan đạo”.
Đức Phật từ bi rơi lệ, nghĩ cách cứu đệ tử
Đức Phật rơi nước mắt từ bi, im lặng một lúc và nói với Đề Đạt Đa: “Đề Đạt Đa, con muốn ta dùng cái gì để cứu con?” Đức Phật biết rằng tuy Ngài có thần thông quảng đại, có thể giơ tay kéo Đề Đạt Đa lên khỏi địa ngục, còn có thể tiêu trừ mọi tội nghiệp cho Đề Đạt Đa, nhưng Đức Phật hiểu rõ hơn rằng điều đó là không thể và vô ích.
Bởi vì bên trong vô lượng vũ trụ có Đại Pháp tối cao của vũ trụ đang kiểm soát và đo lường hết thảy hành động việc làm của chúng sinh. Bất luận là ai, đã làm gì thì cũng phải tự mình gánh chịu lấy hậu quả. Nói cách khác, chính Đề Đạt Đa phải thực sự muốn thay đổi bản thân, thực sự hối hận và muốn vãn hồi. Nếu không thì không những Đề Đạt Đa không được cứu mà chính Đức Phật cũng sẽ phải chịu sự trừng phạt của Pháp vũ trụ. Đức Phật thở dài từ bi nói với Đề Đạt Đa: “Ta sẽ vì con một lần nữa, để ta tìm xem”.
Đức Phật nói để Ngài tìm xem, chính là giống như con người ngày nay mở xem màn hình điện thoại di động, Ngài mở xem quá trình lịch sử đời đời kiếp kiếp mà Đề Đạt Đa đã trải qua, hết cảnh này đến cảnh khác…
Một lần hành thiện, tạo ra cơ duyên được cứu
Đột nhiên mắt Đức Phật sáng lên, trên màn hình xuất hiện cảnh tượng: Đề Đạt Đa đang đi trên một con đường hoang vu và tình cờ phát hiện một con nhện lớn sắp leo lên chân Đề Đạt Đa. Lúc này, nếu Đề Đạt Đa thả bàn chân xuống, con nhện sẽ chết ngay lập tức. Đề Đạt Đa giơ chân lên và vui vẻ nhìn con nhện bò đi.
Đức Phật nói: “Được, ta sẽ dùng con nhện này để cứu con”. Lúc này, Đề Đạt Đa đáng thương đang ở dưới địa ngục cầu xin Đức Phật giúp đỡ. Đức Phật đã dùng sợi tơ do con nhện nhả ra để biến hóa thành một sợi dây dài.
Từ bi cũng không cứu nổi người bất thiện
Đề Đạt Đa ở dưới địa ngục đột nhiên nhìn thấy từ phía ánh sáng trên cao bỗng rơi xuống một sợi dây thừng, anh ta bất chấp giẫm đạp lên thân thể người khác, mừng rỡ như điên lao tới túm lấy sợi dây. Anh ta nắm chắc sợi dây cứu mạng này, mừng rỡ cảm thấy như mình đã thoát khỏi địa ngục.
Những người khác trong địa ngục thấy có sợi dây cứu mạng cũng liều mình bất chấp tất cả nắm lấy sợi dây. Đề Đạt Đa đang trèo lên, ngoái xuống nhìn thấy những người phía sau cũng đang liều mạng nắm lấy sợi dây và trèo lên theo anh ta. Anh ta hét lên: “Đây là của tôi, đây là sợi dây Đức Phật ban để cứu tôi, các người để cho tôi đi!” Vừa hét anh ta vừa dùng chân gắng hết sức đạp lên những người phía dưới.
Đức Phật rơi nước mắt xót thương khi nhìn thấy cảnh này, trong phút chốc sợi dây đứt, Đức Phật thở dài bỏ đi.
Đức Phật từ bi vô lượng, nhưng với những người hành ác, chà đạp lên người khác để sống thì có thể cứu thế nào đây? Thiện ác con người tự làm, họa phúc con người tự chiêu mời.
Theo Chánh Kiến
Xem thêm: