Site icon MUC News

Người giữ dòng nước sạch – Những hy sinh thầm lặng

Đêm khuya, họ vẫn lặng lẽ sửa chữa để kịp cho bình minh hôm sau – nước lại chảy về từng căn bếp (Ảnh: Thảo Nguyên)

Nước sạch đến mỗi ngày, nhưng có mấy ai từng hỏi: Ai là người lặng lẽ giữ cho dòng nước ấy luôn sạch và không ngừng chảy?

Dưới lòng đất – Nơi không ánh sáng, chỉ có trách nhiệm

Mỗi sáng thức dậy, nước sạch vẫn đều đặn chảy ra từ vòi như điều hiển nhiên. Nhưng đằng sau sự “hiển nhiên” đó là những giọt mồ hôi, thậm chí cả nước mắt của những người giữ dòng nước sạch – những công nhân ngành cấp nước âm thầm và tận tụy.

Tại thành phố Hải Phòng, có một người như thế: anh Nguyễn Văn Sang – công nhân cấp nước phường Lê Thanh Nghị. Sinh năm 1987, với hơn mười năm gắn bó với nghề, anh là một phần không thể thiếu của đội ngũ “giữ mạch sống” cho hàng ngàn hộ dân.

Những công nhân ngành cấp nước âm thầm và tận tụy (Ảnh: Thảo Nguyên)

Người giữ dòng nước sạch – Những ca trực không giờ nghỉ

Nắng cháy da. Mưa tầm tã. Rét cắt da cắt thịt. Bất kể thời tiết, chỉ cần một cuộc gọi báo mất nước, anh Sang cùng đồng đội lập tức có mặt. Họ khoác áo kỹ thuật, mang theo đèn pin, kìm mỏ lết – bước vào công việc không hẹn giờ.

Có đêm khuya, khi thành phố ngủ yên, đường ống lớn bất ngờ vỡ. Trong lòng đất lạnh buốt, anh Sang ngâm mình đến tận ngực, lặng lẽ sửa chữa để kịp cho bình minh hôm sau – nước lại chảy về từng căn bếp, từng cốc nước mát lành cho trẻ nhỏ.

Không sân khấu. Không ánh đèn. Chỉ có lời động viên trong bóng tối: “Nhanh lên, cố lên – cho dân kịp có nước sớm!

Người phụ nữ ngành nước – Kiên cường không kém

Không chỉ có các anh. Có những người phụ nữ cũng ngày đêm giữ nước sạch cho phố phường. Như chị L – phụ trách cấp nước tại một khu dân cư đông đúc – luôn có mặt mỗi khi có sự cố, bất kể thời tiết hay giờ giấc.

Dù con nhỏ cần chăm sóc, chị vẫn lên đường mỗi khi người dân báo nước yếu, có mùi lạ. Chị từng nói: “Chỉ cần nghĩ đến việc bà con có nước sạch dùng là mọi mệt nhọc tan biến”.

Thế nhưng không phải lúc nào cũng thuận lợi. Khi nước sau xúc xả chưa kịp trong, có người chưa hiểu, buông lời khó nghe. Khi chị đi nhắc tiền nước hộ dân quên đóng, có khi phải chịu cả ánh nhìn thiếu thiện cảm. “Nhiều lúc thấy như mình đi xin,” chị cười buồn. Nhưng rồi lại tự nhủ: “Miễn là dân có nước.”

Chị L – phụ trách cấp nước tại một khu dân cư đông đúc (Ảnh: Thảo Nguyên)

Người giữ dòng nước sạch – Những hy sinh lặng thầm mấy ai hay?

Không mấy ai biết, vào dịp Tết hay lễ lớn, khi mọi nhà sum vầy bên mâm cơm, có người vẫn ở dưới hố sâu, tay run vì rét, lưng còng vì mỏi, vá từng điểm rò rỉ trong lòng đất.

Những người giữ dòng nước sạch ấy không mong ai nhớ tên. Họ chỉ mong đường ống vận hành êm, đồng hồ không lệch, và nước cứ thế về với từng gia đình – sạch, trong, đều đặn.

Anh Sang là một phần của sự vận hành đó. Với anh, mỗi ca trực, mỗi đêm thao thức vì hệ thống báo lỗi – là một lời cam kết âm thầm với cộng đồng. Gia đình anh bình dị, hai con trai là động lực để anh thêm vững lòng gắn bó với nghề.

Trân trọng từ những điều bình dị nhất

Chúng ta quen với việc nước sạch chảy ra mỗi ngày như một điều hiển nhiên. Nhưng đằng sau sự đều đặn ấy là những con người thầm lặng – những người giữ dòng nước sạch – đang làm việc trong đêm, dưới mưa lạnh, giữa lòng đất tối.

Họ không cần được tung hô là anh hùng. Họ chỉ cần sự thấu hiểu và một lời cảm ơn chân thành – vì nhờ họ, bữa cơm được nấu, trẻ nhỏ có nước uống, bệnh viện được vận hành.

Nếu một ngày, bạn bắt gặp một công nhân áo xanh lấm lem bên hố nước, xin đừng lặng lẽ bước qua. Một ánh nhìn cảm thông, một lời chào nhẹ nhàng – đôi khi, cũng đủ sưởi ấm cả một hành trình âm thầm và cao cả.