Site icon MUC News

Người mẹ nghèo mắc bệnh hiểm nghèo mong được chữa trị để kéo dài thời gian bên con gái nhỏ

Người mẹ trẻ mắc bệnh tan máu bẩm sinh phải truyền máu định kỳ để duy trì sự sống. (Ảnh: Dân Trí)

Cuộc sống cơ cực cùng căn bệnh tan máu bẩm sinh khiến chị Lường Thị Vân (Điện Biên) gần như “lấy bệnh viện làm nhà”. Điều chị mong mỏi nhất lúc này là có tiền chữa trị để kéo dài sự sống, nuôi con gái khôn lớn.

Nỗi đau của người mẹ đơn thân mắc bệnh hiểm nghèo

Giữa lưng đồi heo hút ở bản Hả, xã Chiềng Sinh (Điện Biên), căn nhà gỗ nhỏ của chị Lường Thị Vân (SN 1994) luôn vắng lặng. Trong căn phòng cũ kỹ, người mẹ gầy gò ngồi thở dốc, cố nở nụ cười khi nhìn con gái năm tuổi lon ton chạy quanh.

Chị Vân bị tan máu bẩm sinh (Thalassemia) từ nhỏ, phải truyền máu định kỳ mới duy trì được sự sống. Mỗi chuyến xuống viện là một hành trình đầy gian khổ, khi chị phải nhờ người thân cõng xuống chân đồi bắt xe đi bệnh viện.

Năm 2018, chị từng xuống Hà Nội làm thuê, nhưng vì sức khỏe yếu nên chỉ trụ được một tháng. Sau chuyến đi ấy, chị phát hiện mình mang thai. Dù lo sợ, chị vẫn quyết định giữ lại con.
“Em nghĩ mình cần một đứa con để có người bầu bạn, nên chấp nhận mọi khó khăn để sinh cháu”, chị Vân nghẹn lời.

Bé Lường Ánh Tuyết chào đời trong cảnh thiếu thốn. Từ đó, chị Vân vừa làm mẹ, vừa chống chọi bệnh tật. Nỗi lo lớn nhất của chị là bệnh có thể di truyền sang con. Các bác sĩ khuyên nên đưa bé đi xét nghiệm, nhưng số tiền đó quá sức với một người mẹ đơn thân nghèo khổ.

Cần lắm sự chung tay giúp người mẹ nghèo vượt qua bệnh tật

Gia đình chị Vân thuộc diện hộ nghèo. Căn nhà nhỏ có bảy nhân khẩu, gồm mẹ ruột, vợ chồng em trai cùng hai đứa nhỏ và hai mẹ con chị. Cả nhà chỉ trông vào vài sào nương cằn cỗi, thu nhập chẳng đáng là bao.

Vợ chồng em trai đi làm ăn xa, ngôi nhà nhỏ trên đỉnh đồi heo hút ở bản Hả chỉ còn người già, người bệnh và trẻ nhỏ (Ảnh: Dân Trí)

Do bệnh nặng, chị không thể lao động. Việc truyền máu không thường xuyên khiến cơ thể ngày càng yếu. Nhiều hôm chị ngất đi vì thiếu máu nghiêm trọng, nhưng vẫn cố gắng chăm con.
“Em chỉ mong có sức khỏe để nuôi con khôn lớn, nhưng giờ đến tiền đi viện truyền máu cũng không có”, chị nói trong nước mắt.

Ông Lò Văn Pánh, Phó Chủ tịch UBND xã Chiềng Sinh, cho biết: “Chị Vân được hưởng trợ cấp 700 nghìn đồng/tháng dành cho người khuyết tật nặng, nhưng không đủ chi phí điều trị. Chúng tôi mong các mạnh thường quân giúp đỡ để chị có thể tiếp tục sống và nuôi con.”

Giữa miền núi heo hút, người mẹ gầy guộc vẫn ôm con trong vòng tay yếu ớt, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Hành trình giành giật sự sống của chị Vân đang cần lắm những tấm lòng nhân ái, để mẹ con chị có thể tiếp tục nương tựa vào nhau, vượt qua nghịch cảnh.

Theo: Dân Trí