Phước lành của đời người không quyết định bởi tiền bạc hay của cải, mà nằm ở ba yếu tố cốt lõi: sức khỏe vững bền, gia đình hòa thuận với cha mẹ còn sống, và tâm thái biết đủ để lòng an vui. Hiểu trọn ba điều này, con người có thể tìm được sự bình yên đích thực giữa cuộc đời nhiều biến động.
- Mưa lũ miền Trung: 43 người chết, thiệt hại hơn 3.000 tỷ đồng
- Đoàn phim Ấn Độ ấn tượng với sắc hồng trên dòng Ngô Đồng ở Ninh Bình
- Lời kể ám ảnh của người dân thoát thân trong trận lũ kinh hoàng ở Nha Trang
Tóm tắt nội dung
Sức khỏe – tài sản lớn nhất của đời người
Càng trưởng thành, chúng ta càng thấu hiểu rằng sức khỏe là phước khí quan trọng nhất. Khi còn trẻ, nhiều người tin rằng tiền bạc mới mang lại cuộc sống như ý. Nhưng khi bước vào tuổi xế chiều, mọi giá trị đều trở nên nhỏ bé trước một tờ giấy khám sức khỏe tốt.
Tiền bạc vốn như dòng nước, chảy qua tay rồi lại trôi đi. Không ai có thể giữ được cả dòng, chỉ có thể hứng trong lòng bàn tay một phần nhỏ. Phúc hay họa của tiền bạc đều đã có số. Nhiều người cố gắng cưỡng cầu vượt quá số mệnh, cuối cùng mất cả sức khỏe lẫn tài sản.
Sức khỏe không chỉ là cơ sở để làm việc và kiếm tiền, mà còn là lý do khiến người thân yên lòng. Dẫu có “kim sơn, ngân sơn”, sau cùng con người chỉ cần bữa cơm đủ đầy và mái nhà ấm áp. Sức khỏe vì thế trở thành gốc rễ của mọi hạnh phúc.
Gia đình hòa thuận – cha mẹ còn là phúc lớn nhất
Tác giả Bích Thụy Minh từng viết: “Cha mẹ còn, đời ta còn nơi để về. Cha mẹ mất, đời ta chỉ còn đường trở về cuối cùng.”
Khi còn trẻ, nhiều người xem nhà là nơi bó buộc ước mơ, mong được đi thật xa. Đến khi trưởng thành, họ mới nhận ra nơi khó trở về nhất lại chính là mái ấm có cha mẹ. Duyên phận với cha mẹ rất ngắn; đến lúc muốn báo hiếu thì cha mẹ nhiều khi đã chẳng thể chờ.
Trong đời ta gặp rất nhiều người, nhưng chỉ có duy nhất một đôi mà ta được gọi hai tiếng “cha mẹ”. Đó là mối quan hệ không bao giờ thay thế. Cha mẹ là ruộng phúc lớn nhất; hiếu kính chính là cách tích phúc bền vững và thực tế nhất.
Cha mẹ không mong con cái giàu sang, cũng không đòi hỏi bạc tiền. Điều họ cần nhất chỉ là con bình an và đôi khi là một cuộc thăm hỏi. Một bát cháo khi cha mẹ còn sống đáng giá hơn vạn vàng lúc đã khuất.
Biết đủ – trí tuệ giúp tâm an và phúc đầy
Lão Tử dạy rằng: “Họa lớn nhất là không biết đủ.”
Con người bất hạnh không phải vì mệnh trời, mà vì luôn mải mê theo đuổi những điều chưa có.
Cách tu phúc tốt nhất không nằm ở ngoại cảnh mà xuất phát từ nội tâm. Một câu chuyện kể rằng một phú thương sống trong giàu sang nhưng không cảm thấy hạnh phúc. Một ngày nọ, ông nhìn thấy gia đình nông dân quây quần bên bếp lửa, nói cười vui vẻ dù chỉ có cuộc sống giản dị. Khi hỏi, người nông dân đáp: “Chúng tôi có nhà để ở, có lửa để không lạnh, có lương thực đủ cho mùa đông. Thế là đủ vui.”
Phú thương bừng tỉnh. Hạnh phúc đôi khi chỉ là biết ơn điều mình đang có. Người biết đủ sẽ có phúc khí luôn đầy, còn kẻ mãi than thở sẽ chẳng bao giờ thấy đời trọn vẹn.
Cuộc đời giống như bàn cờ lớn, chúng ta chỉ là những quân cờ di chuyển trong sự an bài của tạo hóa. Dù không thể biết trước tương lai, nhưng mỗi người có thể chọn cách sống của mình. Phúc khí của đời người không đến từ bên ngoài, mà do chính mình bồi đắp mỗi ngày.
Theo: aboluowang