Cha vất vả làm shipper ban ngày, làm bảo vệ buổi tối để kiếm tiền nuôi con ăn học. Con gái gần đây mới biết công việc của cha, viết tâm thư bày tỏ lòng thương cha. Bức thư đang lan truyền trên mạng xã hội, khiến nhiều người cảm động.
Tấm lòng của người cha làm shipper
Người cha giấu con gái không cho biết ông làm thêm công việc giao hàng. Chỉ đến khi tình cờ nhìn thấy một tấm ảnh chụp người shipper đang giao hàng giữa trời nóng 40 độ đăng trên mạng xã hội; cô con gái mới biết về công việc của cha mình.
Đó là người đàn ông, ngày chạy grab, tối làm bảo vệ, bữa ăn đạm bạc chỉ rau với trứng; tất cả để dành dụm hàng tháng 3 triệu gửi cho con ăn học. Ông cam chịu vất vả, nhất định không muốn con đi làm thêm; để có thời gian toàn tâm cho việc học. Tấm lòng của người cha luôn ấm áp, sâu sắc như thế.
Dù chưa thể làm gì nhiều, thì tình thương yêu và sự biết ơn của con gái dành cho cha cũng sẽ giúp cha bớt đi vất vả phần nào.
Bức tâm thư của con gái
Thật sự hôm nay mình đã khóc, khóc rất nhiều vì nhìn thấy hình ảnh này, người lái xe là bố mình. Để có số tiền 3 triệu gửi lên cho mình ăn học hàng tháng thì bố ngày đi chạy grab; tối đi làm bảo vệ. Bố cấm mình đi làm thêm và chỉ muốn mình tập trung vào việc học.
Bố có nghị lực thật phi thường, bố luôn giấu mình và vì ngây thơ mà mình chẳng biết điều ấy. Chẳng để ý rằng bàn tay ấy đã vì nắng, vì gió mà đen đúa gầy guộc đi nhiều.
Đợt vừa rồi nghỉ lễ mình về gặp bố, mắt bố trũng sâu vì thiếu ngủ; da bố rám nắng và đen đi một cách khó hiểu. Nhưng bố nói người già ai chẳng vậy.
Có lẽ con gái của bố đã quá ngây thơ và chẳng hiểu bố đã phải vất vả; mới có số tiền ấy để gửi đều đặn cho con hàng tháng.
Bữa cơm của bố chỉ có hai món duy nhất, bố ăn cơm với 2 quả trứng và chút rau luộc. Bố nói bố thích ăn trứng, trứng ngon, trứng dễ ăn. Bố ăn nhiều đến nỗi nhìn cái thùng rác chỉ toàn vỏ trứng chứ không hề có cái khác. Làm gì có ai thích ăn mãi một món nhưng vì để tiết kiệm tiền nuôi con gái ăn học; mà bố mình vẫn ăn nó hàng ngày, thường xuyên đều đặn.
Đến hôm nay khi thấy bức ảnh, gọi điện về hỏi bố; vẫn là giọng nói ồm ồm bố mắng mình “gọi cái gì tầm này tao đang ngủ, tối còn phải đi làm”. Vâng nhưng là giọng nói gấp gáp; nhưng có tiếng còi xe máy, và cuộc gọi thứ 2 bố từ chối nghe.
Đến tối mình gửi ảnh và bố đã xác nhận điều ấy. Thương bố, chỉ muốn chạy về ôm bố khóc như những ngày còn bé; ốm đau, bị ngã xe, mắt bố đỏ hoe, bố ôm vào lòng vỗ về.
Con chẳng mong con lớn nữa chỉ mong bố đừng già đi. Con thương bố nhiều lắm bố ơi.
Suy ngẫm…
Trong cuộc đời có biết bao nhiêu người cha như thế, nhọc nhằn mưu sinh, tất cả vì con. Những người shipper, vì sao giữa trời nóng như rang 40-50 độ ngoài đường; họ vất vả kiếm từng đồng tiền lẻ. Phía sau họ có thể là cả một gia đình; cha mẹ già, vợ ốm, hay những đứa con đang phải nuôi ăn nuôi học…
Liệu chúng ta có lần nào đó vô tình khiến họ phải đợi rất lâu giữa trời nóng như thiêu như đốt? Có ai đó thậm chí còn “bỏ bom” món hàng khiến người shipper ngậm ngùi…mất của mất công. Một chút vô tình của ai đó có thể làm nhọc nhằn thêm gánh nặng mưu sinh!
Có người ý kiến cho rằng con cái lớn rồi hãy đi làm thêm đỡ đần vất vả cho cha mẹ. Tuy nhiên, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, thật khó ở một hoàn cảnh này để khuyên bảo người khác cần làm gì đó trong một hoàn cảnh khác…
Chỉ biết rằng cha mẹ thương con cái mà thầm lặng hy sinh bản thân mình. Có lẽ phận làm con chúng ta vẫn còn nhiều lúc “không biết” những việc cha mẹ làm, “không biết” những vất vả lo toan được che giấu, “không biết” những đau đáu trong lòng cha mẹ, và “không biết” cả những giọt nước mắt chứ không phải chỉ là mồ hơi, rơi vì chúng ta…
Trong muôn vàn cái khổ trên đời thì nỗi khổ vì con là trải dài trong nhiều năm tháng cuộc đời nhất. Cho nên làm con, cần “xem cha mẹ là bản thân mình trong tương lai”, nhất định phải sống cho trọn chữ “hiếu”; hết lòng chăm sóc cha mẹ, để cha mẹ được vui cười. Đừng đợi đến lúc “con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn”, vậy sẽ vô cùng hối tiếc.
Xem thêm: