Khi chính mình cũng bị lo lắng và trầm cảm, Katie Joy Crawford đã tạo ra bộ sưu tập các bức ảnh mô tả cảm giác rối loạn lo âu là như thế nào. Cô sinh viên nhiếp ảnh 23 tuổi đến từ Baton Rouge, Louisiana đã sử dụng điều khiển từ xa của máy ảnh để chụp từng bức ảnh, và cô trình bày bộ ảnh cho luận văn cuối khóa của mình.
- “Kịch tính sự sống trước khi sinh”: Bộ ảnh thai nhi chi tiết từng giai đoạn
- Tinh thần làm chủ nhân sinh, đưa con người vượt qua khó nạn trong đời
Tóm tắt nội dung
Rối loạn lo âu là gì?
Rối loạn lo âu là một trong những căn bệnh tâm thần phổ biến hiện nay. Nó gồm một số dạng như rối loạn lo âu tổng quát, rối loạn lo âu xã hội, rối loạn lo âu phân ly… Có những bệnh nhân gặp nhiều tình trạng rối loạn lo âu đồng thời. Một số dấu hiệu đặc trưng của người bị rối loạn lo âu là: tim đập nhanh, đổ mồ hôi, run sợ, khó ngủ, bồn chồn, căng thẳng, khó kiểm soát lo lắng…
Rối loạn lo âu đứng đầu danh sách các rối loạn tâm thần phổ biến nhất ở Mỹ, ảnh hưởng đến 40 triệu người trưởng thành từ 18 tuổi trở lên. Đáng lo ngại hơn, chỉ khoảng một phần ba trong số những người đau khổ tìm cách điều trị dưới một hình thức nào đó, có nghĩa là phần lớn những người mắc chứng rối loạn lo âu không nhận được bất kỳ sự trợ giúp nào.
Mặc dù bề ngoài bạn có thể không thể biết ai đó có bị chứng lo âu hay không, nhưng bên trong họ đang phải chịu đựng. Nhiều người mắc chứng lo âu cố gắng che giấu các triệu chứng của mình để người khác không chế nhạo hoặc xa lánh họ. Sự lo lắng ảnh hưởng đến mọi người theo các cách khác nhau, nhưng đối với những người mắc chứng bệnh này nghiêm trọng; nó hoàn toàn có thể khiến họ suy nhược và khiến cuộc sống hàng ngày trở nên khó khăn.
Nguồn gốc ra đời bộ ảnh về sự rối loạn lo âu
Khi chính mình cũng bị lo lắng và trầm cảm, Katie Joy Crawford đã tạo ra bộ sưu tập các bức ảnh mô tả cảm giác rối loạn lo âu là như thế nào. Cô nói với Power of Positivity “Tôi muốn những người đau khổ cảm thấy như họ có tiếng nói và bàn tay để nắm giữ. Tôi không bao giờ muốn bất cứ ai cảm thấy cô đơn, vì lo lắng và trầm cảm có thể khiến họ bị cô lập”.
Bộ ảnh có tên My Anxious Heart (tạm dịch: Trái tim lo lắng của tôi), bao gồm 12 bức ảnh và Crawford đã dành khoảng 3 giờ cho mỗi bức ảnh. Cô đã sử dụng điều khiển từ xa của máy ảnh để chụp từng bức ảnh, và trình bày bộ ảnh cho luận văn cuối khóa của mình.
Katie chia sẻ “Tôi đã chiến đấu với sự lo lắng trong một thập kỷ, và cuối cùng tôi đã có thể chụp nó và phơi bày nó dưới ánh sáng. Tôi muốn cảm ơn tất cả những người đã là một phần của cuộc hành trình này. Từ ý tưởng nhỏ đầu tiên cho đến triển lãm cuối cùng, dự án này đã dạy tôi, thử thách, và thay đổi tôi. Tôi hy vọng nó có thể là một nguồn chữa bệnh cho những người khác như nó đã từng đối với tôi”.
Bộ ảnh 12 bức mô tả cảm giác rối loạn lo âu
Cảm thấy bị mắc kẹt trong cuộc sống
Cảm giác không thể thoát ra khỏi tâm trí của chính mình
Càng nghĩ, mọi chuyện càng trở nên tồi tệ. Tôi càng nghĩ ít, nó càng trở nên tồi tệ. Thở. Chỉ cần thở. Trôi. Mọi chuyện sẽ sớm dịu đi.
Người bị rối loạn lo âu cảm giác như không thể thở
Họ liên tục bảo tôi thở. Tôi có thể cảm thấy lồng ngực của mình di chuyển lên xuống. Lên và xuống. Lên và xuống. Nhưng sao cảm giác rất ngột ngạt? Tôi đặt tay dưới mũi, để biết là có hơi thở. Nhưng tôi vẫn không thở được.
Cảm giác chìm trong suy nghĩ của chính mình
Cảm giác thật kỳ lạ diễn ra trong dạ dày của bạn. Nó giống như khi bạn đang bơi và bạn muốn đặt chân xuống nhưng nước sâu hơn bạn tưởng. Bạn không thể chạm đáy và trái tim của bạn lệch nhịp.
Cuộc chiến liên miên giữa trầm cảm và lo lắng
Trầm cảm là khi bạn không cảm thấy gì cả. Lo lắng là khi bạn cảm thấy quá nhiều. Mang cả hai trạng thái đó thực sự giống như một cuộc chiến liên tục trong tâm trí. Và bạn không bao giờ chiến thắng.
Người bị rối loạn lo âu cảm giác tâm trí là một nhà tù
Bạn được tạo ra cho tôi và bởi tôi. Bạn được tạo ra để nhốt tôi lại. Bạn được tạo ra bởi sự bảo vệ độc ác. Bạn được tạo ra bởi sự sợ hãi và dối trá. Sợ những lời hứa không được đáp lại và mất niềm tin nên ít khi được trao. Bạn đã hình thành toàn bộ cuộc sống của tôi. Mạnh mẽ hơn và mạnh mẽ hơn.
Cảm thấy nặng nề bởi những con quái vật trong đầu
Một cốc nước không nặng. Hầu như không phải nghĩ gì khi cầm một chiếc cốc lên. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu bạn không thể làm trống cốc nước hoặc đặt nó xuống? Và bạn phải chống đỡ trọng lượng của nó trong nhiều ngày… tháng… năm? Trọng lượng không thay đổi, nhưng gánh nặng thì có. Tại một thời điểm nhất định, bạn không thể nhớ nó đã từng nhẹ như thế nào. Đôi khi mọi thứ trong bạn giả vờ như nó không có ở đó. Và đôi khi, bạn chỉ cần để nó rơi xuống.
Giấc ngủ với người rối loạn lo âu dường như là một kỷ niệm xa vời
Tôi sợ hãi khi ngủ. Tôi cảm thấy hoảng sợ nhất trong bóng tối. Thực ra, bóng tối hoàn toàn không đáng sợ. Chính chút ánh sáng đó sẽ tạo ra một cái bóng – một cái bóng đáng sợ.
Trọn bộ bức ảnh kính mời quý độc giả xem tại đây.
Chia sẻ từ độc giả bị chứng rối loạn lo âu
Bộ ảnh của Katie đã nhận được rất nhiều chia sẻ. Những người mang chứng rối loạn lo âu trong nhiều năm nhưng không thể giãi bày, giờ đây họ đã tìm được sự đồng cảm và được giải tỏa phần nào.
“Tôi đã khóc trong toàn bộ trải nghiệm này. Trong đời tôi chưa bao giờ có thể nói thành lời con quái vật đã ám ảnh tôi cả đời. Thật khó để làm cho ai đó hiểu những gì mà chính bạn không thể hiểu hoặc giải thích được. Điều này giống như ai đó đang đọc câu chuyện cuộc đời tôi cho tôi nghe. Mỗi ngày là một cuộc đấu tranh, và khi một người thân yêu không gặp phải cuộc đấu tranh này; họ có xu hướng nghĩ rằng chính họ mới là người khiến bạn cảm thấy như vậy. Thật khó để khiến họ hiểu rằng đó không phải là họ...
Tôi sẽ không bao giờ quên những hình ảnh bạn đã chụp nên. Cảm ơn bạn, cảm ơn bạn, cảm ơn bạn rất nhiều từ tận đáy tâm hồn tan vỡ của tôi. Cầu mong một ngày nào đó tất cả những ai đang phải vật lộn tìm được sự bình tĩnh mà chúng ta hằng khao khát và khao khát”.
“Katie, tôi đã bị trầm cảm nghiêm trọng khoảng 10 năm nay; và khi bác sĩ hoặc chồng tôi hỏi tôi về cảm giác của tôi hoặc cảm giác lo lắng của tôi; tôi chỉ không thể tìm thấy từ nào để mô tả cảm giác hoặc triệu chứng…Hình ảnh của bạn là sự thật và cách bạn nói về việc nó bị suy nhược cũng chính xác như những gì tôi cảm thấy! Bạn thực sự tuyệt vời vì bạn đã mô tả căn bệnh khủng khiếp này! Cảm ơn bạn từ tận đáy lòng mình!”